RSS

Chúng ta sẽ ổn thôi mà...


Chép lại từ blog 360

Sáng nay, bỗng thấy yêu trở lại. Sau quá chừng mệt mỏi.

Tình yêu làm bạn thấy mình mạnh mẽ. Nhưng cũng có lúc làm bạn thấy mình kiệt sức, mong manh, chập chờn như điện cúp một pha. Giống như khi bạn đang cực kỳ hạnh phúc vì một điều gì đó, tim bạn như phình to ra mãi, có thể vỡ vụn mất thôi...

Đây chính là thời khắc đó! Khi em cảm thấy không còn yêu anh được nữa. Thì chính là lúc em vẫn nhận ra cuộc sống vẫn cứ tuôn chảy, vẫn luôn ở sẵn đó, để em yêu. Bất chấp ta có cuống cuồng với công việc đến tận 9h tối, bất chấp ta mệt mỏi không màng bày tỏ mình vui hay buồn. Bất chấp cứ gặp nhau là em thấy buồn ngủ. Bất chấp em bắt đầu cảm thấy khá ấm êm khi lủi thủi đi ăn trưa một mình các ngày trong tuần, và ngồi cà phê hàng giờ nhìn ông đi qua bà đi lại trong ngày thứ bảy.

Em sẽ ổn, anh à. Em luôn luôn ổn. Chỉ vì
em quá lo lắng cho anh trong những ngày sắp tới, khi không có em.

Thật lạ, em ngồi đây, ngày cuối tuần rất đẹp. Và em không bao giờ vì những nỗi buồn nhất thời mà quên đi những điều tốt đẹp ở xung quanh. Em cũng sẽ không bao giờ quên rằng sự hiện diện của anh trong cuộc đời em đã làm nên 90% những điều tốt đẹp đó.

Nên, em muốn anh đừng buồn nữa... Nói như người ta vẫn thường dỗ nhau: Chúng ta sẽ ổn thôi mà...

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

0 nhận xét:

Post a Comment