Hey chồng,
(vợ gì mà láo nhể, gọi chồng như gọi xe ôm)
Em mark lại entry này để tụi mình nhớ! Em tin là kể từ bây giờ, vợ chồng mình sẽ có thêm ngày 31.10 để nhớ về một điều gì đó chỉ riêng hai đứa mình biết, ngoài một đống ngày kỷ niệm thường được mình dùng làm password account tài khoản và email, hihi.
(em cũng rất tiếc là em mải lo bánh trái, bếp núc để ăn mừng mà không kịp post 1 entry đúng ngày. Nhưng dù sao, có còn hơn không, phải không anh... Thì đây...)
Chỉ muốn nói, em thật sự rất rất vui và tự hào về anh! Nhiều năm sau nữa, có lẽ em sẽ không bao giờ quên câu nói của anh vào tối hôm đó! Điều đó chứng tỏ rằng, sau bao nhiêu năm, niềm tin không bao giờ thay đổi của em vào anh đã thành sự thật... Anh cũng đừng quên nhé...
Thương bé chồng!
PS: Từ ngày chuyển sang viết bên blogger, em đổi style viết. Trở nên rất chân chất thật thà, nghĩ sao nói vậy, rất khác với con người chữ nghĩa loằng ngoằn nổi tiếng của em. Nhưng em thích cảm giác này, viết lung tung, post lung tung mà không phải ngồi đọc lại, chỉnh sửa, quan sát cảm xúc của mình. Em muốn nơi đây sẽ là nơi anh thỉnh thoảng ghé vào coi xem em có nói xấu gì anh không, không bao giờ comment nhưng cứ đến cuối tuần thì lại nhắn tin nhắc em làm món này món kia như trên blog em đã post...
Em muốn chia sẻ thế giới ảo bé nhỏ này cùng anh!! super big hug
Especially for chồng!
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
2 nhận xét:
ờ, láo thật, gọi như gọi xe ôm thật ;))
Trời ơi, đọc kín kín hở hở làm máu nhiều chiện nó nổi lên thấy sợ luôn à :">
haha, tui biết, tui biết! cố tình mờ...;D.
thành công dzùi!! là lá la...
Post a Comment