Thực đơn ngày thường
Thứ năm, 31.07.2008
Chả cá cuộn trứng
Đậu que xào tỏi
Canh thác lác nấu cần cà.
Tráng miệng: Rau câu.
Chả cá cuộn trứng
Bò xào khoai tây
Thứ tư, 30.07.2008
Cơm bò xào khoai tây
Bông cải nấu tôm
Tráng miệng: Thơm
Khi xào cùng với bò, khoai tây sẽ thấm hơn, dễ ăn hơn so với khi dùng riêng, như ở món beefsteak.
150 g thịt bò, cắt miếng mỏng
1 củ khoai tây, cắt que
1 trái cà chua, cắt múi cau
½ củ hành tây, cắt múi cau
2 tép tỏi, bằm nhuyễn
2 nhánh ngò rí, cắt khúc
1,5 muỗng cà phê hạt nêm
¼ muỗng cà phê tiêu xay
½ lít dầu ăn
Nước chấm
Nước tương + ớt
Thực hiện:
Ướp thịt bò với ½ muỗng cà phê hạt nêm, tiêu xay và dầu ăn.
Chiên vàng khoai tây, vớt khoai tây ra khỏi chải. Để ráo dầu ăn.
Xào tỏi bằm cho thơm, thêm thịt bò cho vừa chín, để qua một bên.
Xào hành tây cho thơm, thêm cà chua, khoai tây vào xào đều.
Nêm với phần hạt nêm còn lại cho vừa ăn.
Cho tiếp thịt bò vào chảo, xào đều cho tất cả nguyên liệu thấm gia vị.
Múc thịt bò xào khoai tây vào dĩa, rắc ít tiêu xay lên trên và trang trí với tiêu ngò rí.
Dùng nóng với nước tương và ớt.
Canh bông cải nấu tôm
Thực đơn ngày thường
Thứ ba, 29.07.2008
Tép xào ba rọi
Cà tím nướng mỡ hành
Canh bắp cải nấu thịt
Nước bông cúc.
Gà tiềm thuốc Bắc
Thứ hai, 28.07.2008
Gà tiềm thuốc Bắc
Canh xà lách xoong nấu tôm thịt
Tráng miệng: Sinh tố chuối + thơm. Nho tươi.
Hủ tíu bò viên
Chủ nhật lên cơn lười. Sau một màn dọn sạch thức ăn ở chợ để dự trữ cho cả tuần, quyết định sẽ chỉ nấu một món thôi để ăn cả ngày.
Vợ chồng nằm khèo đọc sách suốt buổi sáng, rồi mới lừ đừ bò xuống bếp. Bò viên đã làm sẵn, để trong tủ lạnh, các khâu khác chỉ chớp nhoáng. Mỗi tội tham ăn, thái hẳn bò viên rồi quẳng vào nồi nước lèo, nên hình thức không được đẹp bằng bò viên sau khi luộc xong, vớt ra, thái bên ngoài, rồi sắp vào tô.
Hình được chộp khi đã chọc đũa khuấy 2 vòng, mới sực nhớ. Vợ chụp hình trong tiếng gào thét man rợ của chồng: "Bệnh thành tích, bệnh thành tích!".
Kệ tao chớ, oắt tì!!! Tao bệnh thành tích thì chồng tao mới được nhờ, chồng nhở!!! ;-D
Thực đơn ngày thường
Gà rán + sốt đậu phộng
Cải xào thịt
Canh sườn nấu cải muối
Tráng miệng: Chè long nhãn.
Chồng làm các món xào rất ngon. Mỗi tội là xào xong thì kêu la véo von để vợ nhào vô nêm nếm giúp. Kêu la véo von đến nỗi làm vợ chóng cả mặt, có hôm cuống quá may mắn còn va cả đầu vào tủ lạnh, cục u cao như cọc nhọn sông Bạch Đằng!!!
Nhưng nói chung là nhờ cậy được lắm ạ, tay sai yêu dấu của vợ đấy! Đi làm về thấy vợ nấu ăn là hăm hở lao vào phụ ngay.
Thực đơn ngày thường
Cá lóc kho tiêu
Đậu bắp hấp + mỡ hành
Canh rau dền cơm + tôm
Tráng miệng: Bánh su kem (Choux à la Crème)
Thực đơn ngày thường
Chủ nhật là lá la
Chủ nhật tuần rồi tự nhiên siêng năng quá mức cần thiết.
Buổi trưa ăn bánh cuốn (tráng bằng chảo không dính)
Vỏ bánh:
-70g bột năng
-600g nước lạnh + 1 chút muối + 1 muỗng súp dầu ăn
-4 tai nấm mèo, ngâm nở, xắt sợi thật nhuyễn
-1 củ hành tây, bọc vỏ, xắt hạt lựu nhỏ
-Giá trụng, rau thơm xắt nhỏ, ngò rí
-Hành phi
-Chả lụa
-Nước mắm chấm
Tráng miệng bằng khoai lang chiên. Chẹp, chẹp, rất ngon!
Buổi chiều đãi chồng món hủ tíu bò kho. Mê mẩn măm măm, nên hình run lẩy bẩy như bà già 80. Nhưng chồng thì hưởng ứng nhiệt liệt, hơn cả mong đợi, cứ hỏi đi hỏi là còn để phần ngày mai ăn sáng không. Khổ thân con mèo còm kén ăn của tui (kiss kiss) !! Còn chứ, còn chứ...
Và một nồi nước sâm, hết nhẵn ngay trong ngày. Sẽ làm tiếp, vì chồng rất khoái!!
Tôi đứng đây, chúng ta không cần khởi hành
Bướm bay vườn cải hoa vàng
Thiền sư Thích Nhất Hạnh
Mười năm vườn xưa xanh tốt
Hai mươi năm nắng rọi lều tranh
Mẹ tôi gọi tôi về
Bên bến nước rửa chân
Hơ tay trên ánh lửa hồng
Đợi cơm chiều khi màn đêm buông xuống
Tôi không bao giờ khôn lớn
Kể gì mười năm, hai mươi năm, ba mươi năm
Mới hôm qua đây, tôi thấy bướm bay từng đàn rộn rã
Trong khu vườn cải hoa vàng
Mẹ và em còn đó
Gió chiều như hơi thở
Mơ gì một mảnh tương lai xa xôi ? Gió mang tiếng ca; ngày ra đi em dặn: "nếu ngày về thấy khung trời đổ nát, thì tìm tôi trong tận đáy hồn anh".
Tôi đã về, (có tiếng hát ca) bàn tay trên liếp cửa,
Hỏi rằng: "có tôi hôm nay đây, tôi giúp được gì ?"
Gió thì thầm: em nên hát ca
Bởi vì hiện hữu nhiệm mầu
Hãy là đóa hoa, hãy là nụ cười,
Hạnh phúc có bao giờ được dựng xây bằng vôi với gạch ?
Hãy thôi là nguồn khổ đau cho nhau
Tôi tìm em (như đêm giông tố loạn cuồng
rừng sâu đen tối
những cành cây sờ soạng
đợi ánh chớp lòe ngắn ngủi
thấy cần được hiện hữu bên nhau, tìm nhau)
Em hãy là đóa hoa đứng yên bên hàng dậu,
Hãy là nụ cười, là một phần của hiện hữu nhiệm mầu.
Tôi đứng đây, chúng ta không cần khởi hành
Quê hương chúng tôi đẹp như quê hương của tuổi thơ,
Xin đừng ai xâm phạm - Tôi vẫn còn hát ca.
Đầu còn gối trên thánh kinh,
sáng nay tôi nghe xôn xao trong nắng mai vũ trụ đang được những con ong vàng siêng năng bắt đầu khởi công tạo dựng công trình xây dựng ngàn đời
Nhưng công trình, em xem, đã được ngàn đời hoàn tất
Bánh xe mầu nhiệm chuyển hoài đưa chúng ta đi tới
Nắm lấy tay tôi, em sẽ thấy chúng ta đã cùng có mặt tự ngàn xưa trong hiện hữu nhiệm mầu.
Tóc mẹ tôi còn xanh, và dài chấm gót
Áo em tôi phơi còn phất phơ bay trước dậu
Nắng sớm mùa thu
Tôi ở đây, chính thực vườn xưa
Những cây ổi trái chín thơm
Những lá bàng khô thắm
Đẹp
Rụng
Còn chạy chơi la cà trên sân gạch
Tiếng hát vẳng bên sông
Những gánh rơm thơm vàng óng ả
Trăng lên, quây quần trước ngõ
Vườn cải hoa vàng, chính mắt tôi vừa thấy sáng qua. Tôi không ngủ mơ đâu,
Ngày hôm nay đẹp lắm, thực mà
Em không về chơi trò bắt tìm nơi quá khứ
Chúng mình còn đây, hôm nay, và ngày mai nữa,
Đến đây,
Khi khát ta cùng uống ở một giếng nước thơm,
Trong ai nói cho em nghe rằng Thượng Đế đã bằng lòng cho con người khổ đau đứng dậy hợp tác cùng Người ?
Chúng ta đã từng nắm tay nhau từ muôn vạn kiếp, khổ đau vì không tự biết là lá là hoa.
Em hát ca đi, bông cúc cười theo em bên hàng dậu,
Đừng bắt chúng tôi nhúng hai tay vào vôi cát
Những ngôi sao trới không bao giờ xây ngục thất cho chính mình.
Để cho chúng tôi hát ca, để cho chúng tôi là những đóa hoa.
Chúng tôi đang ở trong cuộc đời
Mắt chúng tôi chứng minh cho điều ấy
Bàn tay cũng là hoa, đừng biến bàn tay em tôi thành giây chằng.
Thanh khớp răng cua
Thành móc sắt
Hiện hữu không kêu gọi tình thương
Hiện hữu không cần ai phải thương ai
Nhưng em phải là em, là đóa hoa, là bình minh hát ca, không đắn đo suy tính
Xin ghi vào đây một tân ước nữa của tất cả chúng ta
Và xin vẫn nghe lời tôi như nghe suối reo, như nhìn trăng sáng
Em về, đưa Mẹ về cho tôi thăm
Cho tôi hát em nghe, để tóc em sẽ dài xanh như tóc Mẹ
Hạnh phúc chân thật
Hạnh phúc chân thật ngay bây giờ
Thiền sư Thích Nhất Hạnh
Này người bạn trẻ ơi, giấc mơ của chúng ta không phải chỉ là một giấc mơ của sự giàu thịnh và vinh quang cho riêng một mình ta. Hạnh phúc chân thật không nằm trên tiền bạc, danh vọng và quyền thế. Hạnh phúc chân thật nằm trên nền tảng của tự do. Tự do ở đây không phải là tự do chiếm đoạt, tự do hủy hoại, hủy hoại thiên nhiên, hủy hoại thân tâm mình và thân tâm người. Tự do đây là thảnh thơi, là có thì giờ để vui chơi và thương yêu. Tự do là không bị ràng buộc bởi hận thù, tuyệt vọng, ganh tỵ, mê cuồng, không bị kéo theo công việc để tối ngày quanh năm bận rộn, không có cơ hội vui chơi, thương yêu và chăm sóc cho nhau. Phẩm chất đời sống nằm ở nơi này.
Tôi không mơ nước tôi trở thành một nước như nước Mỹ. Người Mỹ có thể giàu hơn, nhưng số lượng những người Mỹ thực sự có hạnh phúc còn ít lắm. Bên Mỹ, số người Mỹ đang ở trong tù còn đông hơn số người Mỹ nông dân đang làm việc toàn thời gian trong nông trại của họ! Số thanh niên tự tử rất nhiều. Tôi đã từng gặp những người rất giàu, quyền lực rất nhiều, danh vọng rất lớn, nhưng họ không có hạnh phúc, họ rất cô đơn, họ không có bạn bè thật sự. Họ cứ nghĩ là những người đi theo họ đều là những người muốn cầu cạnh hoặc lợi dụng họ, và vì vậy họ không thực sự có bạn. Trái lại, tôi đã được gặp những con người hạnh phúc, giàu lý tưởng, giàu tình thương, hai mắt sáng, hai chân vững, luôn luôn đi tới với niềm tự tin, tuy những người này sống một nếp sống đơn giản. Họ không đi tìm hạnh phúc trong sự mua sắm và tiêu thụ. Họ đi tìm hạnh phúc trong sự thảnh thơi và niềm tin yêu. Thảnh thơi, họ có thì giờ rỗi rảnh để tiếp xúc với những mầu nhiệm của sự sống trong chính bản thân và chung quanh họ. Tiếp xúc với những mầu nhiệm ấy họ được nuôi dưỡng và vì thế họ có khả năng nuôi dưỡng và tạo dựng hạnh phúc cho những người khác. Hạnh phúc của những người khác do họ tạo dựng trở thành hạnh phúc của chính họ. Hiến tặng cho người là hiến tặng cho chính mình.
Tôi nghe nói ngày xưa thi sĩ Nguyễn Du đã có dịp đi chơi khắp chín mươi chín ngọn núi trên dãy Hồng Lĩnh, và khi phải ra làm quan cũng vẫn giữ được nếp sống thảnh thơi của mình. Tổ tiên của ta ngày xưa có dư thì giờ để đi chơi, tiếp xúc với những cảnh đẹp của thiên nhiên, uống trà và đàm đạo. Không có máy bay, xe buýt, thế mà các vị đi đâu cũng tới. Ngày nay ta có đủ thứ phương tiện, nào máy giặt, máy sấy, xe hơi, thang máy, điện thư, điện thoại... vậy mà ta vẫn cứ bận rộn, chẳng có thì giờ để ăn sáng cho thoải mái, để nhìn kỹ người thương, đừng nói để chăm sóc và yêu thương họ. Bên Pháp hiện thời thiên hạ chỉ còn đi làm việc 35 giờ một tuần. Thì giờ còn lại là để sống cho mình, cho gia đình mình và để đi chơi. Họ không còn ham hố làm việc thêm vào cuối tuần hoặc vào buổi tối để có thêm tiền. Nhiều người đã biết học tiêu thụ và mua sắm ít lại để có thì giờ vui chơi. Họ đi núi và đi biển nhiều lắm. Nhiều người thay vì lên núi xuống biển thì tới tham dự những khóa tu . Tại đạo tràng Mai Thôn ở miền Nam nước Pháp, vào những mùa nghỉ ngơi như mùa Hè và mùa Đông, thiên hạ về tham dự các khóa tu tĩnh tâm chánh niệm rất đông. Mỗi tuần có cả gần ngàn người.
Phương pháp thực tập ở Mai Thôn là sống sâu sắc giờ phút hiện tại. Mọi người tập thở, tập đi, tập ngồi, tập ăn trong chánh niệm, ý thức rõ ràng là mình đang đi, đang ngồi, đang thở, và biết giá trị của những giây phút ấy. Họ tập lắng nghe và nói lời ái ngữ để có thể tái lập được truyền thông với những người thân, hòa giải được với nhau, nhờ vậy họ nâng cao được phẩm chất cuộc sống của họ, đem lại cho bản thân và cho gia đình họ nhiều hạnh phúc. Có rất nhiều gia đình không còn muốn đi núi, đi biển nữa mà chỉ muốn tới sống mấy tuần lễ trong những khóa tu, vì chính trong các khóa tu họ trở nên thư thái hơn, tươi vui hơn, có nhiều hiểu biết và thương yêu hơn. Ở Mai Thôn, chúng tôi sống đơn giản lắm, không ai có dự án tương lai riêng, nhưng chúng tôi có rất nhiều hạnh phúc, tại vì chúng tôi có thì giờ và cơ hội xây dựng tình huynh đệ, biết cách tự giúp và giúp nhau chuyển hóa, và tuy ở chung với nhau hàng trăm người mà không khí vẫn thân mật như không khí gia đình. Chúng tôi giúp được cho rất nhiều người, nhiều gia đình ngay tại Mai Thôn và ở những khóa tu tập mà chúng tôi tổ chức tại các nước khác. Chúng tôi cũng có thì giờ trồng rau, chăm sóc lâm viên, cây cảnh, và đầu năm 2005, chúng tôi đã có đầy đủ điều kiện để chỉ tiêu thụ rau trái trồng theo lối sạch.
Thánh Gandhi có nói: 'Bạn muốn thay đổi thế giới thì bạn phải thay đổi bạn trước (You must be the change you want to see in the world).' Nếu chúng ta biết sống đơn giản, thảnh thơi, hạnh phúc thì hành tinh này sẽ có một tương lai và tất cả mọi loài trên hành tinh này cũng sẽ có một tương lai. Đó là giấc mơ mà mình có thể sống ngày hôm nay, một giấc mơ có thể trở thành hiện thực. Còn nếu mình sống trong quên lãng, không biết những gì đang thực sự xảy ra trong giây phút hiện tại, bị lôi kéo vào mê lộ, cảngày chúi mũi vào máy tính và vào đam mê ( 'đường chạy vòng quanh, một vòng tiều tụy' - Trịnh Công Sơn) thì rốt cuộc tất cả đều chỉ là một giấc mơ đầy ảo tưởng và đầy khổ đau. Giấc mơ Việt Nam đầy ánh sáng và tình bằng hữu chính là giấc mơ của bạn.
Tôi biết có nhiều người bạn trẻ đang nổ lực phấn đấu để vượt thoát tình trạng nghèo khổ bấp bênh của họ và chưa sẵn sàng nghe những điều tôi đang nói. Bạn đang phấn đấu giật một mảnh bằng, học ngày học đêm, không có thì giờ để ăn, để thở và để tiếp xúc với những mầu nhiệm của sự sống. Hoặc bạn đang phấn đấu tìm một sở làm, có được một số lương tạm đủ để trả tiền nhà, tiền gạo, mua thuốc men và nuôi những người thân, nghĩ rằng chẳng bao giờ bạn sẽ có cái cơ hội để mà 'thảnh thơi' .
Tôi không có ý khuyên bạn nên ngừng phấn đấu . Trái lại, tôi cầu chúc cho bạn thành công. Tôi chỉ cầu bạn có thì giờ nghe tôi tâm sự vài ba mươi phút thôi. Tôi biết có một người thuyền nhân vượt biên năm 1978 qua Thái Lan, giữa đường bị hải tặc cướp lột hết, chỉ còn một chiếc quần cụt mặc trên người khi tới được trại tỵ nạn Songkla ở Thái Lan. Vậy mà anh ta cứ ca hát suốt ngày. Có một bà cũng tới trại tỵ nạn Songkla, bao nhiêu tiền bạc vòng vàng của bà bị hải tặc cướp hết, trừ hai chỉ vàng bà cất giấu đâu trong người mà hải tặc Thái Lan không thấy được. Bà ta khóc bù lu bù loa: 'Trời đất ơi, còn có hai chỉ vàng, làm sao mà sống.' Anh chàng kia thấy vậy, liền cũng giả bộ than trời: 'Trời đất ơi, còn có một chiếc quần xà lỏn mặc trên người, làm sao mà sống.' Nói xong, anh lại cười ha hả. Này bạn, trong khi ta phấn đấu vì sự sống, dù ta còn nghèo khổ, ta vẫn có thể có khả năng tiếp xúc với những mầu nhiệm của sự sống. Tiền bạc, giàu sang, tiện nghi cũng như danh vọng và quyền hành không biết bao giờ thì mới được gọi là đủ. Có những người giàu sang, đầy danh vọng và quyền hành mà vẫn thấy thiếu, vẫn không có hạnh phúc. Tuần trước, có phóng viên từ Triều Tiên Nhật Báo tới phỏng vấn tôi và câu hỏi duy nhất của anh ta là: 'Hiện giờ người Đại Hàn đang sống cuộc sống hàng ngày của họ một cách rất bận rộn, tâm trí của đa số rất căng thẳng, đầy lo lắng, giận hờn và khổ đau. Họ không thiếu vật chất, trái lại họ rất giàu sang. Thầy nghĩ họ phải làm gì cho đỡ khổ?' Bạn ơi, một ngày nào đó, có thể bạn cũng sẽ tự hỏi mình câu hỏi đó và những lời tâm sự của tôi hôm nay với bạn sẽ được bạn nhớ tới. Đó là điều tôi mong ước. Chế Lan Viên đã từng nói tới 'giấc mơ con' như sau:
Lũ chúng ta ngủ trong giường chật hẹp
Giấc mơ con đè nát cuộc đời con
Hạnh phúc đựng trong một tà áo đẹp
Một mái nhà yên rủ bóng xuống tâm hồn
Cái giấc mơ con ấy, nó là một giấc mơ thật đấy, nhưng nó không cho bạn đủ không gian và dưỡng khí cần cho một người trẻ. Nó giết con người Phù Đổng Thiên Vương trong bạn. Bạn cần một giấc mơ lớn.
Giáng sinh 2006
Tội nghiệp Mẹ mình, bị bắt đội nón của bà già Noel, nên cười không nổi!!!
Đùa vậy thôi, chứ thiệt ra là cô ấy phấn khích lắm! Chụp hình tạo dáng còn sung độ hơn cả vợ chồng mình. Nếu mà không nhắc, dám còn đội nón đi ngủ nữa í! Hehe...
Cái sừng tuần lộc của mình quá đẹp, nhở? Còn anh già Noel kia thì quá đẹp chai luôn!!!!
Hôm qua nhà mình đón Giáng sinh vui lắm! Chưa năm nào hạnh phúc như năm nay! Không nghiêng về bên này, không lệch về bên kia - đó là cảm giác mà người ta gọi là hạnh phúc. Những khoảng trống đã được lấp đầy, những khoảng trống từ cảm giác chông chênh, nơi lồng ngực mà mình tưởng có thời đã từng bị xé tọac, hoặc đã rũ mục như một chiếc lá còn trơ những xương gân chi chít, có thể giơ lên soi dưới ánh trăng...
Giáng sinh năm nay, đã được vợ chồng lên kế hoạch từ cả tháng trước. Mua quà cho người thân, trang trí nhà, và tiệc gia đình.
Buổi chiều, lúc phân vân định chạy ra Kinh Đô mua thêm bánh, vợ chồng chợt nhắc lại Giáng sinh của năm năm về trước cho Mẹ nghe. Giáng sinh của năm đầu mới ra trường, chở nhau chạy trốn đám đông vòng vèo qua những con hẻm nhỏ, rồi ghé Kinh Đô, chỉ đủ tiền mua vài chiếc bánh nhỏ đem về nhà. Vẫn còn nhớ mãi cảm giác khi mở món quà của chồng ngày ấy là chiếc đồng hồ báo thức bằng nhựa trong suốt màu xanh. Nhiều năm đi qua, bây giờ, chiếc đồng hồ ấy đã được để trong phòng ngủ mới của hai vợ chồng. Những đêm thanh vắng, tiếng tích tắc dường như quá ồn ào, nhưng không ai nỡ dời nó đi...
Đêm hôm qua, khi vợ chồng mình lên mạng để trả lời email chúc mừng Giáng sinh, anh đã hỏi em vì sao không up hình cho bạn bè cùng chia sẻ. Anh ạ, niềm vui làm cho người ta buồn ngủ nhíu cả mắt. Em chỉ muốn ngủ. Đừng phá em! Đây là Giáng sinh đầu tiên em không phải nghiêng bên trái hay bên phải trong giấc ngủ. Em sẽ nắm chặt tay chồng em, nhìn lên cái trần nhà trang trí đầy sao và hoa tuyết, lắng tai nghe tiếng đồng hồ gõ mười hai tiếng... trước khi cơn buồn ngủ kinh người thổi bay em đi...
Ui, niềm vui làm người ta lười biếng và ngu si. Nhưng em thích cảm giác đó! Không có từ nào miêu tả về em phù hợp hơn hai tính từ đó! Chúc mừng anh!
Mẹ
Our Wedding Day - Highlights
Snap thoughts
Tôi không phải là người nội trợ kiểu mẫu. Một ngày căng thẳng vì công việc, mỗi khi trở về, tôi đơn giản chỉ muốn trốn trong một bữa cơm gia đình ấm áp, tinh tươm...
Xưa nay, luôn có một sự mâu thuẫn kỳ lạ trong tôi. Ví dụ như tôi chỉ thích nấu ăn nhưng không thích rửa chén. Thích bày biện trang trí nhưng sợ hãi việc thu dọn bãi chiến trường do chính mình gây ra. Thích xào nấu nêm nếm nhưng hơi thiếu kiên nhẫn trong khâu cắt gọt chuẩn bị...Luôn miệng kêu lười nhưng vẫn hành hạ bản thân bằng cách đi chợ mỗi ngày một cách công phu...
Tôi cũng là nỗi khiếp sợ của chồng. Dù là một cổ động viên nhiệt tình, một phụ bếp trung thành và cần mẫn, anh vẫn chưa hề có một ngày yên tâm khi nhìn thấy tôi quay cuồng loảng xoảng trong một đống dao thớt và nồi chảo, sau 10 tiếng tất bật ở văn phòng. Dù sao, bây giờ, tôi đã khuyên được anh nên hít thở đều đặn khi cùng tôi sửa soạn bữa ăn mỗi tối...
Tôi luôn là nỗi chán ngán trong lòng mẹ tôi mỗi khi bà thấy tôi dợm bước chân vào bếp. Dĩ nhiên, một nhà bếp không thể cùng lúc có hai "bếp trưởng"! Vì là một người trung thành với cách nấu ăn kiểu Việt, mẹ tôi tự ái kinh khủng với cách nấu ăn "lả lướt" kiểu Travel & Living tùy hứng và quái đản của tôi. (Phải mất một thời gian dài để "cô ấy" có thể nguôi ngoai với "phong cách" đó... Khó khăn lắm, nhưng dù sao, mọi chuyện đã qua... (cười cười)
Morning Café được viết không phải để chia sẻ các công thức nấu ăn, vì bản thân tôi luôn hiểu được rằng, trong chuyện bếp núc bao la, so với các bà nội trợ vĩ đại thứ thiệt, rõ ràng, tôi chỉ là một tay mơ, một loại cóc kén chánh hiệu cà ri Ấn độ...
Nó đơn thuần chỉ ghi lại những điều vụn vặt, những suy nghĩ thoáng qua khi tôi đứng lột vỏ một củ hành, lật qua lật lại một miếng thịt, đứng cọ đi cọ lại một cái tách, nhón chân nhảy qua một vũng nước bẩn ở khu chợ gần nhà...
Nó đơn giản chỉ là một trò mua vui cho bạn bè khi tò mò ghé qua xem tôi làm trò khỉ. Là một cách vuốt ve nịnh nọt người mẹ tội nghiệp của tôi rằng - với tôi, dù có hàng núi bất đồng, thì bà vẫn luôn là người nấu ăn ngon nhất, tuyệt vời nhất, ngôi cao thủ võ lâm mãi mãi thuộc về bà. Và là một lời nịnh đầm âu yếm nhất, bản hòa tấu điêu ngoa không lời dành tặng cho sự can trường và nhẫn nại vô bờ bến mà chồng tôi đã dành cho vợ...
Món ăn không có gì đặc biệt - chỉ là những món thông thường hàng ngày theo sở thích và thói quen của bất kỳ gia đình nào, hình chụp lại thô sơ vì chỉ có vỏn vẹn vài ba phút chớp nhoáng để chộp...
Nhưng khi tôi vừa post xong những dòng này, cửa sổ YM của tôi lập tức nhấp nháy. Chồng tôi bảo, tôi không nên khác với tôi của thông thường, rằng hình như tôi đã hơi khiêm nhường...
...Khi mà tôi có đến 9 hoa tay...
Haha, lại tâng bốc nhau không biết ngượng, giở trò hoang tưởng nữa rồi... Nhưng cái ý nghĩ ấy, thật là vui!
Gà tiềm long nhãn
Thực đơn ngày thường
Thực đơn hàng ngày: Thứ ba, 15.07.2008
Điểm tâm: Bánh canh tôm
Cánh gà chiên bơ
Salad trộn
Canh rau dền cơm nấu tôm thịt
Nước rau má
Liên tục nước rau má cho chồng bớt nổi mụn nhaaa...
Trà lipton mật ong
Những buổi trưa buồn ngủ mờ cả mắt, pha một ly và đi lang thang trong nhà...
Ba cách pha lipton mật ong rất đơn giản nhưng ngon bất ngờ, với bình lắc:
Lipton sữa mật ong:
-2 gói trà Lipton
-30ml mật ong
-60ml sữa tươi
-Và đá viên...
Thực hiện:
-Pha 2 gói trà Lipton với 75ml nước sôi, chờ 2 phút, ép trà.
-Cho trà vào bình lắc, thêm sữa, mật ong và đá viên vào, lắc đều, rót ra ly. Trang trí.
Lipton tắc:
-2 gói trà Lipton
-2 trái tắc
-30ml mật ong
-10ml rượu rum
Thực hiện:
-Pha 2 gói trà Lipton với 75ml nước sôi, chờ 2 phút, ép trà.
-Cho tất cả các nguyên liệu vào bình lắc, lắc đều, rót ra ly.
Lipton giải nhiệt
-2 muỗng súp hạt sen, 2 muỗng táo tàu và 2 muỗng nhãn nhục, nấu chín.
-30ml mật ong
-2 gói trà Lipton
Thực hiện:
-Pha 2 gói trà Lipton với 75ml nước sôi, chờ 2 phút, ép trà.
-Cho tất cả các nguyên liệu vào bình lắc, lắc đều, rót ra ly.
Thực đơn ngày thường
Thứ hai, 14.07.2008
Bắt đầu từ hôm nay sẽ update thực đơn hàng ngày để sau này tiện xem lại khi cần. Những món ăn được ghi lại giống như nhật ký của mỗi ngày đi qua. Sáng - chiều - tối, xoay vài vòng là đã đến cuối tuần...
Mùa nóng, chồng than mệt, nóng nảy trong người. Vậy là đội ngũ phục vụ lập tức nhảy tưng tưng nghĩ món để hầu bạn ấy. Đây nè, toàn là món mát. Mát không cần đội nón, ông xã ơi...
Cá hú kho tộ
Canh cua rau đay mồng tơi
Khổ qua xào trứng
Nước rau má