Tối qua, trước khi mình lên xe thì trời đổ mưa. Mình nấn ná ngồi nịnh nọt má chồng, nựng nịu hun hít con cháu bé xíu ngày mai sắp vào lớp 1, thấy mọi thứ trôi qua thật nhanh. Ngồi trên xe, mình cứ thấy nhớ hoài cái mùi sữa thơm thơm trên đôi má mịn màng lúng phúng lông tơ của nó, đến nỗi giữa đêm xe dừng để mọi người xuống đi tè, giật mình sau một giấc ngủ, vẫn còn thấy nhớ.
Trưa nay trời mưa, mình ngồi đổ hình vô máy tính, nghĩ có lẽ nên làm từng cái blog cho mỗi con vịt giời nhà mình. Làm sao cất lại được khoảnh khắc khi chúng nó chạy thành 1 đàn, đứa nào đứa nấy mắt to cộ, lông mi cong vút, chân dài tới nách, lông măng lúng phúng trên cái má phính màu bánh mật mịn màng và êm đềm không lời nào diễn tả được.
Chồng mình bảo mình phải stop lại cái kiểu mô tả mê man đó, thiệt là con người si mê không có điểm dừng. =))
1 nhận xét:
Đa tình nhểyyyy
Tự kiếm một con vịt đeeeeê, tha hồ blog bliếc :P :))
Post a Comment