Tôi yêu cà phê. Tôi yêu tất cả những gì liên quan đến cà phê. Cà phê. Ly cà phê. Tách cà phê. Muỗng cà phê. Màu cà phê. Mùi cà phê. Chỗ ngồi cà phê. Cà phê đen. Cà phê nâu. Cà phê đá. Cà phê nóng. Cà phê sáng. Cà phê trưa. Cà phê tối. Cà phê khi vui. Cà phê khi buồn. Cà phê bù khú. Cà phê một mình. Cà phê khi rủng rỉnh. Cà phê khi hết tiền. Cà phê đắng. Cà phê ngọt. Cà phê nắng. Cà phê mưa. Cà phê Trung học. Cà phê Đại học. Cà phê thất nghiệp. Cà phê đi làm. Cà phê khi ngồi trên núi cao. Cà phê khi say nắng nơi bãi biển. Yêu cảm giác khi kéo ghế ngồi, trong một quán cà phê lạ, ở một nơi xa lạ. Yêu cảm giác khi thức dậy, mắt nhắm mắt mở đứng trong bếp chờ nước sôi. Yêu những lúc chuồn được ra khỏi bàn làm việc, vừa khuấy cà phê vừa trông chừng sếp…
Yêu những buổi sáng lười đi làm, rủ “chiến hữu” (bi giờ là chồng) cùng cúp cua đi uống cà phê. Yêu cả những khi mình nguội lạnh, một năm trời không hề bước chân vào một quán xá nào…
Một ngày nào đó, tôi ước có một quán cà phê của tôi. Tôi không phải đi làm. Sáng thức dậy, pha một ly cà phê, mở nhạc, mở máy tính, bắt đầu một ngày chat chiết…
Một ngày nào đó, có thể là giờ này, tháng sau. Tôi sẽ trở lại cuộc đời tôi. Một buổi sáng được thức dậy sớm, nhưng không phải vội vã canh giờ xe buýt. Một buổi sáng được ngồi uống cà phê, ăn sáng với chồng, nói chuyện bâng quơ…
Nếu được làm một điều gì đó, ngay bây giờ, tôi sẽ nhào ra khỏi đây. Gọi một cú phôn. Để 30 phút sau sẽ ngồi ngả nghiêng trong một chiếc ghế quen thuộc ở Highland. Nhìn từ tầng 4 thương xá Tax xuống con đường Nguyễn Huệ…
Nếu được làm lại, tôi sẽ sống một cuộc đời “cà phê journey”. Với H!
0 nhận xét:
Post a Comment